Hồ Duy Hải bị kết tội tử hình khi còn rất nhiều chứng cớ khác chưa được điều tra làm rõ ... giới công quyền tại VN chỉ cần tạm hoãn tạm giam để cứu xét thêm (2).

Giết Hồ Duy Hải không cần giải oan!?

VRNs (29.11.2014) - Sài Gòn - Hồ Duy Hải nguyên là một sinh viên bị kết tội tử hình do giết chết hai nữ nhân viên Bưu điện Cầu Voi, huyện Thủ Thừa, Long An, vào tháng 3 năm 2008.

Rất nhiều bài báo viết về vụ án Hồ Duy Hải và khẳng định, Hồ Duy Hải không phải là hung thủ, những căn cứ cơ bản để kết tội Hồ Duy Hải thì không có, ví dụ như tại hiện trường, cơ quan cảnh sát điều tra thu được rất nhiều dấu vân tay nhưng không có một dấu vân tay nào trùng với 10 dấu vân tay trên 10 ngón tay của Hồ Duy Hải; Con dao và cái thớt được xem là tang vật thì cơ quan điều tra cử dân quân ra chợ mua mang về. Đây là hai chứng cớ cơ bản nhất, còn rất nhiều chứng cớ khác chưa được điều tra làm rõ.


Bà Nguyễn Thị Loan (SN 1963) ngụ tại ấp 1, xã Duy Thành, huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An cho biết, con bà là Hồ Duy Hải, bị công an bắt sau 3 tháng xảy ra vụ án giết người ở Cầu Voi và bị công an cáo buộc phạm tội giết người, cướp của.


“Kể từ thời điểm 21/3/2008 tới nay, Hồ Duy Hải bị hai cấp tòa xét xử tội tử hình”, bà Loan nói.

Bà Loan khẳng định con trai bà không có tội và cho biết thêm, “cảnh sát hình sự Tỉnh Long An đã giám định và khẳng định, 10 dấu vân tay của Hồ Duy Hải không trùng khớp với nhiều dấu vân tay trên lavabô và vòi nước, tại nơi hiện trường. Vậy các dấu vân tay này là của ai mà cơ quan cảnh sát điều tra không điều tra ra hung thủ, mà lại bắt và kết án oan con trai tôi. Hung thủ đang ở đâu, tôi không biết.

Công an đã sai người –nhân viên bưu điện ở xã Nhị Thành ra chợ mua con dao và cái thớt về, để nộp cho cơ quan công an làm tang chứng vụ án. Hồ sơ bị cạo sửa…”

Bà Loan, mẹ của Hồ Duy Hải chạy khắp nơi kêu oan cho con

Bên cạnh đó, bà Loan nói “nhân chứng cho biết không nhìn thấy Hồ Duy Hải mà công an nói là người đó thấy Hồ Duy Hải. Nhân chứng này vẫn còn sống và họ sẵn sàng làm chứng điều này.”


“Có người viết thư mật cấm các nhà báo không được viết về vụ Hồ Duy Hải.” Bà nghẹn ngào nói tiếp: “bức xúc cho gia đình tôi quá. Trong khi mình oan mà không cho ai phụ với gia đình mình.” Nguyên phó giám đốc Công an Tp.HCM “cũng bức xúc và nói với các nhà báo ‘tử hình dễ thế sao’. Thế nhưng không có ai can thiệp hết.”


Bà Loan khóc nấc từng cơn và nói: “tôi bức xúc quá! Tôi từ Nam ra Bắc mà hổng có ai dòm ngó dùm mình hết.”

Với tiếng khóc nấc xen lẫn những tiếng không rõ thành câu, bà Loan nói tiếp “tôi ra trước quốc hội cũng không ai cho tôi nói hết… Trước tòa tôi cũng bị công an bắt đuổi đi. Tôi đi đến đâu khiếu kiện và biểu tình thì công an đều đuổi tôi đi. Không ai giải quyết cho con tôi hết.


Bảy năm nay con tôi bị giam cầm trong ngục tối thật sự là oan sai, mà không ai để ý giải quyết giùm. Lần nào tôi đi thăm con tôi đều nói, mẹ ơi, mẹ kêu oan và minh oan cho con. Trước tòa, con chỉ đọc theo cáo trạng chứ con không thực hiện hành vi đó, tại sao công an bắt nhốt con hoài không tha mẹ ơi. Tôi khóc riết bảy năm nay không còn nước mắt nữa.”


Bà Nguyễn Thị Rưỡi - cô Hồ Duy Hải cho biết thêm: “Dư luận xôn xao rằng, Hồ Duy Hải cháu nhà tôi là chết thay cho con một quan chức hay một đại gia nào đó. Thông tin này được phóng viên báo Nông Thôn Ngày Nay đã nói cho tôi.”


Bà Loan đi khiếu kiện ròng rã suốt 7 năm nay, nhưng các cơ quan thẩm quyền vẫn câm lặng trước nỗi đau của người mẹ có đứa con mang án tử hình, thay cho hung thủ đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.


Bà nói “chỉ nộp đơn, rồi về vì không ai tiếp mình hết. Cũng không gặp được lãnh đạo, chỉ gặp được cô tiếp dân.


Xuống quốc hội dưới tỉnh Long An và họ nói rằng, đã hết thẩm quyền [thụ lý vụ án], khuyên tôi ra ngoài trung ương để giải quyết. Ra đến trung ương, chỉ được nộp đơn, rồi về, không ai giải quyết, lặng lẽ khóc rã rồi đi về. Không có công lý gì hết, tự than khóc, rồi tự đi về, họ không nhìn tới người dân vô tội.


Năm nào cũng ra [Văn phòng tiếp dân ở Hà Nội], cầm băng rôn kêu oan hàng tháng rồi đi về, chứ không được ai tiếp nhận đơn.”


Bà Loan nấc nghẹn từng tiếng nấc, nghẹn ngào nói: “Nguyện tâm cũng đi chừng nào minh oan được cho con rồi mới về, còn không là chết thiêu tại lăng Hồ chủ tịch luôn. Con mình bị oan thì mình về để làm cái gì nữa. Bây giờ gấp rút lắm rồi, họ sẽ tiêm thuốc độc giết chết cho con trai tôi, tôi sợ không minh oan kịp cho con trai tôi.”


Bà Rưỡi cho hay, gia đình bà đã cầu cứu đến gia đình ông Chủ tịch Nguyễn Minh Triết –Nguyên Chủ tịch Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, nhưng vụ việc vẫn im hơi lặng tiếng: “Vào năm 2009, tôi có gặp bà Nguyễn Minh Triết và trình bày về vụ việc này. Sau đó, gia đình chúng tôi nhận được hai văn bản yêu cầu Viện Kiểm sát nhân dân tối cao và Tòa án nhân dân tối cao điều tra làm rõ sự việc, nhưng sự việc vẫn im trôi suốt 7 năm nay.”


Cách đây ba ngày, vào ngày 25.11.2014, Chánh án Tòa án tỉnh Long An và thư ký tòa án gặp gia đình bà Loan thông báo, đã có quyết định tử hình nhưng không cho gia đình bà biết là ngày nào.


Chánh án Tòa án tỉnh Long An –Đại diện cho một cơ quan công quyền đã thẳng thừng hỏi bà Loan: “bà có đồng ý tiêm thuốc độc cho con trai bà và mang xác con trai bà về nhà hay không?”. Ngay sau đó, bà Loan liền hỏi: “ông có con không?”. Bà Loan uất ức nói: “Con tôi không có tội, phải minh oan cho con trai tôi, người nào giết con trai tôi thì người ấy sẽ chết chung với tôi luôn.”


Ngay sau đó, bà Loan và bà Rưỡi đã ra Văn phòng quốc hội ở Hà Nội để tiếp tục kêu oan, nhưng phòng tiếp dân nói rằng, “thứ hai bà quay lại, cán bộ sẽ giải quyết”.


Tại sao cơ quan công quyền lại dửng dưng, thờ ơ trước nỗi đau oan khiên của một người mẹ có đứa con đang cận kề với cái chết oan?


Bà Rưỡi mong muốn: “Hồ Duy Hải được thả tự do. Từ khi Hồ Duy Hải vào tù ảnh hưởng đến cả gia đình chúng tôi, không một ai làm ăn được gì. Hồ Duy Hải rất ngoan hiền, dễ thương. Cả họ rất đau lòng và bức xúc dữ lắm. Cả tuổi thanh xuân của Hải bị nhốt trong tù.”


Bà Loan thổn thức: “Mong muốn các anh, các chị Việt Nam sống ở nước ngoài và sống trong nước VN hãy lên tiếng với giới công quyền tại Việt Nam trả con tôi về, chứ tôi không cần bồi thường gì hết. Tôi mong muốn con tôi được thả về với tôi, tôi cần con tôi, nó không có tội, tôi không cần tiền bồi thường, không có cái gì có thể đánh đổi được con tôi.”

**************

Ho Duy Hai , given a death sentence without being proven guilty?

VRNs (11/29/2014) - Saigon - Translated by Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao)
- Ho Duy Hai is a former student (born 1985) sentenced to death for allegedly killing two female postal workers at Cau Voi Post Office, Thu Thua District, Long An, South Viet Nam, in March 2008.

Many articles have been written about the case and stated that Ho Duy Hai is not the culprit, there was no convincing evidence to convict Ho Duy Hai, for example at the scene, police authorities investigators obtained a lot of fingerprints, but none was identical to the 10 fingerprints of Ho Duy Hai; Knife and cutting board considered to be the killing weapons, was supplied to the Court by the investigation team, who ordered some officials to buy from the market. These are the two most basic evidences, and a lot of other evidences were not investigated properly either.

Mrs Nguyen Thi Loan (born 1963) lives in the village 1, Duy Thanh, Thu Thua District, Long An province, is the mother of Ho Duy Hai . She said her son was arrested by police 3 months after the murder and the police accused him of murdering the two women and robbing the Post office.

"Since the 21 March 2008 till now, Ho Duy Hai was given the death sentence by two courts," she said.

Mrs Loan insisted that her son is not guilty and said, " Criminal Police of Long An Province had the experts confirmed that the10 fingerprints of Ho Duy Hai did not match with the fingerprints left on the sinks and water faucets at the crime scene. So whose fingerprints were they and why did the police agencies not looking for this person, but arrested and sentenced unfairly my son. Where is real the culprit, I do not know.

The police sent postal clerk of Nhi Thanh Commune to a grocery store to buy a knife and a cutting board, to be submitted to Court as evidence of the case. Entries on the case were erased and changed... "

Besides, Mrs Loan said "the witness said he did not see Ho Duy Hai at the scene but the police changed this and said he saw Ho Duy Hai. This witness is still alive and he is willing to testify to this."

"There were someone who secretly wrote to the journalists, ordering them not to write about the case of Ho Duy Hai." Mrs Loan choked back her tears, went on to say "It is so unfair for my family. All this injustice but no one helped us. Even the former Deputy Director of Ho Chi Minh City Police was upset and said to the journalist " Is it that easy to send someone to death ?" But still there was no intervention from anywhere."

Mrs Loan sobbed uncontrollably "I am so upset! I have traveled from the South all the way to the North to Central Government to beg for my son, but no one would spare me a glance!"

Amid cries, Mrs Loan tried hard to continue, "I went to the Parliament but they did not allow me to speak there... At the court I was pushed out by the police. I went to various government offices to protest and held demonstrations but the police also chased me away. No one wanted to take on my son 's case.

Seven years my son was imprisoned for being wrongfully convicted, but no one listened or helped. Every time I visited my son he would say: Mother, please help me prove that I am innocent. In court, I was given the indictment to read, but I did not do it, why did the police arrest me and keep me here? I cried for 7 years long I have no tears left!"

Mrs Nguyen Thi Ruoi, Ho Duy Hai 's aunty, said: "There are rumours all around that my nephew is being executed to save the real culprit, who is the son of a high ranking government official or of a very rich person. A reporter from Nong Thon Ngay Nay magazine told me this."

Mrs Loan petitioned for her son's innocence for 7 years continuously, but the authorities remain silent despite knowing the pain of a mother whose child has been sentenced wrongly to death, while the real perpetrator still roam free.

She said "I could only put in the application then had to go home, as no one would see me. I was not allowed to see the person in charge of that office but only saw the receptionist."

At the Provincial Parliament in Long An, they said "It's out of our hands" and advised me to go all the way to the Central Government up North to protest. I went to the Central Government Office, they took my form then told me to go home, no one would do anything, I cried by myself then went home. There is no justice at all, I cried, then went home by myself, they did not want to even look at an innocent citizen.

Every year I went to the Central Office in Ha Noi, holding banners outside their gate petitioning for my son for months on end then had to go home again, no one wanted to take on the case."

Mrs Loan sobbed "I promised myself that I will keep petitioning until my son is proven innocent, if I fail I will self immolate in front of the Mausoleum of Ho Chi Minh. If my son gets executed wrongly what's the point of me going home by myself? It is very urgent now, they will inject poison to kill my son soon, I fear I won't be able to save my son in time. "

Mrs Ruoi said, her family has begged the family of Mr Nguyen Minh Triet, President of the Republic Socialist of Vietnam, but the case remains silent: "In 2009, I went to Mr Nguyen Minh Triet's wife and presented the case. After that our family received two written requests asking the Supreme People's Procuratorate and the Supreme People's Court to clarify the matter, but still the case remains silenced for the next 7 years."

Three days ago, on 25 Nov 2014, Chief Justice of Long An province and the court clerk met her family and informed Mrs Loan, that there had been a decision to put her son to death, but they would not reveal the date.

Chief Justice of Long An, the representative of the government, bluntly asked her: "You agree to lethal injection and after that agree to take the body home or not?. Mrs Loan asked him back, very upset "Do you have children?". She added frustratingly "My son is innocent, it is your job to protect him, anyone who is out to kill my son will die along with me also".

Immediately after that, Mrs Loan and Mrs Ruoi went to the Parliament Office in Hanoi to continue protesting for his innocence, but the receptionist only told them, "Come back on Monday and someone will look at it then".

Why do government agencies remains indifferent and has no feeling towards the anguish of a mother whose son is so close to being executed wrongly?

Mrs Ruoi wished: "I want Ho Duy Hai to be freed. Since Ho Duy Hai was put in jail it affects our entire family, no one can do any work. Ho Duy Hai is a very gentle and obedient boy. The family is very upset and feeling terrible. All his youth has been spent in jail."

Mrs Loan sobbed: "I beg you please, all Vietnamese living overseas and in Viet Nam, please raise your voice with the government to ask for the release of my son, I don't ask for compensation. I just wish my child released to me, I need my son, he is not guilty, I do not need compensation, nothing can exchange for my son."

From :

http://chuacuuthe.com/2014/11/giet-ho-duy-hai-khong-can-giai-oan

http://danlambaovn.blogspot.com/2014/11/mot-nguoi-me-xin-giai-oan-va-hoan-thi.html

http://miscellaneous-land.over-blog.net/2014/12/m-t-ng-i-m-xin-gi-i-oan-va-hoan-thi-hanh-an-t-hinh-cho-con.html

Tag(s) : #Xã Hội - V^n Hoá
Partager cet article
Repost0
Pour être informé des derniers articles, inscrivez vous :